Trịnh Công Sơn 'ướt mi' với những cuộc tình lỡ dở (P5)
Trịnh Công Sơn 'ướt mi' với những cuộc tình lỡ dở (P5)
Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn từng thừa nhận những thất vọng, đổ vỡ trong tình yêu đã gây cảm hứng cho người nghệ sĩ. Trong đời mình, bên cạnh Diễm, Dao Ánh, Khánh Ly, Hồng Nhung, Trịnh Công Sơn còn có nhiều mối tình lỡ với nhiều cô gái khác. Trái tim đã cảm của người nghệ sĩ khiến ông dễ yêu, dễ rung cảm, để rồi từ đó viết nên những khúc tình ca bất hủ.
Mối tình đầu từ năm 17 tuổi
Trước khi yêu Diễm, Trịnh Công Sơn có một mối tình đơn phương với người con gái hơn tuổi mình. Năm 1957, Trịnh Công Sơn chơi thân với Thanh Hải và Hà Thanh. Ở Huế, bộ ba này (sau này thêm họa sĩ Đinh Cường) thường đàn ca cùng nhau với tất cả niềm say mê âm nhạc. Trịnh Công Sơn sáng tác, Thanh Hải đàn guitar, còn Hà Thanh hát - cũng là ca sĩ đầu tiên hát nhạc Trịnh.
Hà Thanh có mấy cô em gái, trong đó Ph.Th. là đẹp nhất. Ph.Th. có vẻ đẹp thánh thiện, đoan trang, cô được hàng tá các anh chàng theo đuổi, và người si mê nhất chính là chàng trai tài hoa họ Trịnh. Trịnh Công Sơn thường rủ Đinh Cường tới nhà Hà Thanh chơi, kiếm cớ vậy, nhưng chủ yếu là để được nhìn ngắm Ph.Th.
Hà Thanh có mấy cô em gái, trong đó Ph.Th. là đẹp nhất. Ph.Th. có vẻ đẹp thánh thiện, đoan trang, cô được hàng tá các anh chàng theo đuổi, và người si mê nhất chính là chàng trai tài hoa họ Trịnh. Trịnh Công Sơn thường rủ Đinh Cường tới nhà Hà Thanh chơi, kiếm cớ vậy, nhưng chủ yếu là để được nhìn ngắm Ph.Th.
Trịnh Công Sơn những năm 90 thế kỉ trước |
Trịnh Công Sơn si mê Ph.Th. tới nỗi có thể nhận ra mùi hương của người mình thầm thương trộm nhớ. Sau này, trong “Nhật kí tuổi 30”, Trịnh Công Sơn viết lại tình yêu đầu đời của mình là dành cho Ph. Th: “Thời gian mơ ước được làm người lớn cũng là thời gian của mối tình đầu tiên. Cũng là thời gian được yêu và được nhìn người yêu đi lấy chồng.
Cuộc tình duyên không cân xứng về tuổi tác nhưng cân xứng về danh vọng và nhan sắc. Điều này đã trở thành cổ điển và không gây thêm được một chút ngạc nhiên nào trong xã hội nho nhỏ của thành phố. Tuy thế, riêng tôi, là một thất vọng không lường được. Sau đó là những mối tình khác nhau nhưng tôi vẫn khó xóa được mặc cảm (tuy càng ngày càng mỏng dần trong tôi) đối với thành phố này”.
Nhìn người yêu đi lấy chồng, ấy là Trịnh chưa bao giờ dám tỏ tình với Ph. Th. Và, cuối cùng cô được gả cho một ông tiếng sĩ, sau này làm Bộ trưởng Bộ Giáo dục. Mối tình đơn phương ấy gây nhiều thất vọng về định kiến, phong trào gả con cho môn đăng hộ đối của Huế lúc bấy giờ, nhưng cũng đủ để Trịnh viết nên những ca khúc hay nhưNhìn những mùa thu đi, Nắng thủy tinh, Gọi tên bốn mùa.
Cuộc tình duyên không cân xứng về tuổi tác nhưng cân xứng về danh vọng và nhan sắc. Điều này đã trở thành cổ điển và không gây thêm được một chút ngạc nhiên nào trong xã hội nho nhỏ của thành phố. Tuy thế, riêng tôi, là một thất vọng không lường được. Sau đó là những mối tình khác nhau nhưng tôi vẫn khó xóa được mặc cảm (tuy càng ngày càng mỏng dần trong tôi) đối với thành phố này”.
Nhìn người yêu đi lấy chồng, ấy là Trịnh chưa bao giờ dám tỏ tình với Ph. Th. Và, cuối cùng cô được gả cho một ông tiếng sĩ, sau này làm Bộ trưởng Bộ Giáo dục. Mối tình đơn phương ấy gây nhiều thất vọng về định kiến, phong trào gả con cho môn đăng hộ đối của Huế lúc bấy giờ, nhưng cũng đủ để Trịnh viết nên những ca khúc hay nhưNhìn những mùa thu đi, Nắng thủy tinh, Gọi tên bốn mùa.
Trời cao níu bước Sơn - Khê
Tôn Nữ Bích Khê là người con gái đã đi qua trong một quãng ngắn của Trịnh khi ở cõi tạm. Những năm 1962, khi Trịnh Công Sơn cùng nhóm bạn chuyển từ Nhà Trang ra trường Sư phạm Quy Nhơn học, trong nhóm bạn đó có Bích Khê. Bích Khê không phải là một tuyệt mỹ giai nhân như những người tình khác của Trịnh, cô có dáng người thấp, tròn lẳn (chứ không thuộc tuyp yêu thích của Trịnh là mình hạc xương mai), da ngăm đen, lúc đó cô thường đánh tóc rối thành một búi lớn ngược ra sau đỉnh đầu.
Bích Khê thường đi guốc cao, gót nhọn, nhìn từ xa, dáng cô đi như một chú chim sáo đang nhảy nhót. Bích Khê không đẹp nhưng có duyên và hát hay. Nguyễn Văn Tỵ- một người trong nhóm bạn chuyển ra Quy Nhơn cùng Trịnh Công Sơn kể lại hồi đó có rất nhiều cô gái ra vào nhà trọ của Trịnh thường xuyên, nhưng Bích Khê là người săn sóc cho Trịnh nhất.
Họa sĩ Đinh Cường kể lại những lần ra thăm Trịnh Công Sơn ở Quy Nhơn thường đi cùng Trịnh Công Sơn và Bích Khê ra bãi biển, ngồi uống cà phê trong biển đêm. Có lẽ đó là nguồn cảm hứng để Trịnh viết nên ca khúc “Biển nhớ” trong đó, chàng giáo sinh đã khéo léo ghép tên mình và tên người bạn gái trong một câu hát: “trời cao níu bước Sơn Khê”.
Bích Khê thường đi guốc cao, gót nhọn, nhìn từ xa, dáng cô đi như một chú chim sáo đang nhảy nhót. Bích Khê không đẹp nhưng có duyên và hát hay. Nguyễn Văn Tỵ- một người trong nhóm bạn chuyển ra Quy Nhơn cùng Trịnh Công Sơn kể lại hồi đó có rất nhiều cô gái ra vào nhà trọ của Trịnh thường xuyên, nhưng Bích Khê là người săn sóc cho Trịnh nhất.
Họa sĩ Đinh Cường kể lại những lần ra thăm Trịnh Công Sơn ở Quy Nhơn thường đi cùng Trịnh Công Sơn và Bích Khê ra bãi biển, ngồi uống cà phê trong biển đêm. Có lẽ đó là nguồn cảm hứng để Trịnh viết nên ca khúc “Biển nhớ” trong đó, chàng giáo sinh đã khéo léo ghép tên mình và tên người bạn gái trong một câu hát: “trời cao níu bước Sơn Khê”.
Trao nhẫn đính hôn năm 26 tuổi
Là người đa cảm, đa đoan, sợ cuộc sống gia đình vì nghĩ khó mang lại hạnh phúc gia đình trọn vẹn cho một cô gái nào đó, thế nhưng Trịnh Công Sơn đã từng trao nhẫn cho một cô gái khi ông 26 tuổi. Khi ấy Trịnh vừa rời Lâm Đồng về Sài Gòn. Họa sĩ Đinh Cường kể lại: “Còn non choẹt lúc đó, mà đêm nào chúng tôi cũng vào dancing Tự Do, được tài- pán Cường lúc nào cũng ngả người “chào cậu” và luôn dành cho cái bàn nhỏ trên lầu. Sơn nhảy bebop bay bướm và thích nhất điệu nhảy này”.
Thanh Thúy (hay được gọi là Hoa Cưng) là một vũ công xinh đẹp nổi tiếng của nhà hàng Catinat, nơi Trịnh thường hay lui tới. Họ gặp nhau và nảy sinh tình cảm. Trịnh Công Sơn như bạn bè của ông vẫn kể là người si tình kì lạ, với Thanh Thúy cũng vậy.
Một hôm, Trịnh đã mua một chiếc nhẫn bằng platine bạc và đeo ở ngón tay, đêm đó, sau khi nhảy cùng Thanh Thúy xong, Trịnh nói là có món quà muốn tặng Thúy, khi nào về sẽ trao. Ra khỏi cửa phòng trà, đi được một đoạn đường Tự Do, như bao chàng trai cầu hôn các cô gái khác, Trịnh đã nói Thanh Thúy nhắm mắt lại, còn Trịnh lấy chiếc nhẫn đeo vào ngón tay đeo nhẫn cưới của Thanh Thúy.
Thanh Thúy (hay được gọi là Hoa Cưng) là một vũ công xinh đẹp nổi tiếng của nhà hàng Catinat, nơi Trịnh thường hay lui tới. Họ gặp nhau và nảy sinh tình cảm. Trịnh Công Sơn như bạn bè của ông vẫn kể là người si tình kì lạ, với Thanh Thúy cũng vậy.
Một hôm, Trịnh đã mua một chiếc nhẫn bằng platine bạc và đeo ở ngón tay, đêm đó, sau khi nhảy cùng Thanh Thúy xong, Trịnh nói là có món quà muốn tặng Thúy, khi nào về sẽ trao. Ra khỏi cửa phòng trà, đi được một đoạn đường Tự Do, như bao chàng trai cầu hôn các cô gái khác, Trịnh đã nói Thanh Thúy nhắm mắt lại, còn Trịnh lấy chiếc nhẫn đeo vào ngón tay đeo nhẫn cưới của Thanh Thúy.
Từng chuẩn bị cưới một á hậu
Trịnh Công Sơn thường lấy tên, những đặc điểm của các bóng hồng mà ông lưu tâm ra để viết trong các tình ca của mình. Minh Nguyệt- cô gái khuê các ở Vỹ Dạ với dáng vẻ quý phái gia phong nơi phủ đệ là cảm hứng khiến Trịnh Công Sơn viết nên “Nguyệt ca”.Quỳnh Hương là hiện thân của đóa quỳnh thơm ngát tình yêu trong “Quỳnh hương”, hay cô gái tên Ngà thường cầm hoa tới nhà thờ vào chiều chút nhật là hình ảnh thơ ghi trong tâm hồn Trịnh, để rồi ông viết nên “Tuổi đá buồn” với ca từ “đóa hoa hồng cài lên tóc mây, ôi thành phố dài, lời ru miệt mài…”
Những năm 90 thế kỉ trước, Trịnh Công Sơn còn có mối sét đánh với Trần Vân Anh, và ông đã có ý định cưới cô làm vợ. Năm 1990, Trịnh Công Sơn được mời làm giám khảo cuộc thi Hoa hậu Tiền Phong, Trần Vân Anh là thí sinh dự thi, đã đoạt giải á hậu. Theo lời nhà thơ Dương Kỳ Anh, Trịnh Công Sơn đã “mê” Vân Anh ngay từ lần gặp đầu: “ngay cái nhìn đầu tiên trong đêm thi hoa hậu, Trịnh Công Sơn đã trầm trồ: Đẹp quá”. Sau cuộc thi, Trịnh Công Sơn và Vân Anh có thời gian mật thiết cùng nhau.
Ông đã định cưới cô gái kém mình 30 tuổi, hôn lễ đã chuẩn bị gần xong, nhưng đến phút cuối, ông lại khước từ hạnh phúc gia đình. Trong cuộc đời mình, Trịnh Công Sơn đã có tình cảm với rất nhiều cô gái đẹp, cũng như có rất nhiều bóng hồng ngưỡng mộ và có cảm tình với ông. Những mối tình ấy đã giúp Trịnh Công Sơn thăng hoa trong nghệ thuật, còn trong đời sống, khi còn ở cõi tạm, ông vẫn “một mình tôi đi… một mình tôi về… với tôi”. ST
bạn có biết thẫm mỹ là gì kg ?
Ca từ của Trịnh Công Sơn mang nhiều ý nghĩa bạn ạ.
Qúy trọng!
CUỐI TUẦN AU CHÚC ROSE THẬT VUI VÀ HẠNH PHÚC ROSE NHÉ!
Vì thế những bài hát, những bản nhạc của Trịnh đã đi vào hồn của rất nhiều người mến mộ.
Chúc ông sẽ thăng hoa tiếp tục ở chốn vĩnh hằng.
Bài viết của bạn rất hay
Chúc chủ nhà 1 đêm an lành!
SANG THĂM EM CHỊ AU MẾN CHÚC ROSE MỘT TỐI AN LÀNH EM NHÉ!
Tình là sức mạnh của trần gian
tuyệt lắm ai ơi cõi địa đàng
không có tình yêu là mất hết
coi như tay trắng ở trần gian...!
tình là sức mạnh của đời thôi
nên thế đới ta nên có đôi
để sống bên nhau cho ý nghĩa
tình ơi cần lắm ở trong đời !
tình là sức mạnh của đời ta
tình ơi cần lắm bởi đô la
để cho ý nghĩa trong đời sống
một giấc mơ đời ôi thiết tha !
tình là sự sống để ta vui
là bởi cô đơn phải ngậm ngùi
đơn độc trời ơi ! đời sẽ khổ
làm sao hạnh phúc ! "chỉ mình tôi"
tình là lẻ sống ở trong đời
là để sống vui với nụ cười
là để cùng nhau trong mái ấm
để mà hạnh phúc được lên ngôi !
tình là sức mạnh của trần gian
sức sống bình sinh quý tợ vàng
không có tình yêu là phải chết
đau thương nhiều lắm ở trần gian....!
RỒI MỘT NGÀY MƯA RƠI
tặng anh Hồn Núi Trần văn Nui (3/11/2012)
Rồi một ngày mưa rơi
cho giá băng đời tôi
mưa ơi mưa lạnh quá
cho tình tôi muôn nơi...
rồi một ngày mưa bay
cho hồn lên cơn say
mưa ơi mưa đừng đến
cho xót xa lòng này...!
rồi một ngày mưa đau
cho lời thơ xanh xao
cho tình thơ liểu rủ
thơ khóc cho ngàn sau...!
rồi một ngày mưa hoang
lang thang cõi địa đàng
trời ! thơ tình lãng mạng
ta một đời đi hoang.......!
rồi một chiều mưa thu
bước chân đời lãng du
giang hồ ta dừng bước
trong khói sương mơ hồ...
rồi một ngày nắng lên
đời cho ta niềm tin
cõi thiên đường rực sáng
ta đợi ngày quang vinh....!
rồi một ngày thương thương
tình ta ôi ngát hương
trong vườn hoa rực rỡ
bướm tình yêu muôn phương....!
AU SANG THĂM BẠN VÀ RẤ..